晓 xiǎo 发 fā 秦 qín 安 ān 驿 yì - - 洪 hóng 适 shì
秋 qiū 梦 mèng 不 bù 能 néng 晓 xiǎo , , 起 qǐ 行 xíng 山 shān 径 jìng 迷 mí 。 。
小 xiǎo 车 chē 惊 jīng 宿 sù 鹭 lù , , 列 liè 炬 jù 误 wù 鸣 míng 鸡 jī 。 。
冷 lěng 觉 jué 霜 shuāng 华 huá 重 chóng , , 光 guāng 瞻 zhān 斗 dǒu 柄 bǐng 低 dī 。 。
金 jīn 庭 tíng 有 yǒu 佳 jiā 处 chù , , 芳 fāng 桂 guì 想 xiǎng 幽 yōu 栖 qī 。 。
晓发秦安驿。宋代。洪适。秋梦不能晓,起行山径迷。 小车惊宿鹭,列炬误鸣鸡。 冷觉霜华重,光瞻斗柄低。 金庭有佳处,芳桂想幽栖。