山 shān 中 zhōng 闻 wén 猿 yuán - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
山 shān 人 rén 犹 yóu 未 wèi 去 qù , , 空 kōng 使 shǐ 山 shān 猿 yuán 惊 jīng 。 。
迎 yíng 风 fēng 坐 zuò 枯 kū 藤 téng , , 吟 yín 作 zuò 长 cháng 短 duǎn 声 shēng 。 。
山 shān 猿 yuán 汝 rǔ 何 hé 知 zhī , , 亦 yì 有 yǒu 故 gù 旧 jiù 情 qíng 。 。
人 rén 兮 xī 不 bù 如 rú 猿 yuán , , 冷 lěng 暖 nuǎn 随 suí 时 shí 生 shēng 。 。
不 bú 见 jiàn 求 qiú 友 yǒu 莺 yīng , , 乔 qiáo 木 mù 长 zhǎng 嘤 yīng 嘤 yīng 。 。
山中闻猿。宋代。胡仲弓。山人犹未去,空使山猿惊。 迎风坐枯藤,吟作长短声。 山猿汝何知,亦有故旧情。 人兮不如猿,冷暖随时生。 不见求友莺,乔木长嘤嘤。