次 cì 松 sōng 坡 pō 梅 méi 花 huā 韵 yùn - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
满 mǎn 树 shù 苔 tái 痕 hén 带 dài 老 lǎo 苍 cāng , , 水 shuǐ 边 biān 篱 lí 落 luò 月 yuè 昏 hūn 黄 huáng 。 。
丁 dīng 宁 níng 僮 tóng 子 zi 休 xiū 教 jiào 折 zhé , , 只 zhǐ 听 tīng 枝 zhī 头 tóu 独 dú 自 zì 香 xiāng 。 。
次松坡梅花韵。宋代。胡仲弓。满树苔痕带老苍,水边篱落月昏黄。 丁宁僮子休教折,只听枝头独自香。