寒 hán 碧 bì 席 xí 上 shàng 薪 xīn 隐 yǐn 分 fēn 韵 yùn 得 dé 初 chū 字 zì - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
心 xīn 远 yuǎn 尘 chén 难 nán 到 dào , , 高 gāo 堂 táng 便 biàn 读 dú 书 shū 。 。
凤 fèng 归 guī 巢 cháo 已 yǐ 覆 fù , , 鹤 hè 去 qù 栅 zhà 常 cháng 虚 xū 。 。
野 yě 水 shuǐ 平 píng 荷 hé 叶 yè , , 清 qīng 风 fēng 绕 rào 竹 zhú 庐 lú 。 。
静 jìng 边 biān 生 shēng 万 wàn 感 gǎn , , 况 kuàng 复 fù 晚 wǎn 凉 liáng 初 chū 。 。
寒碧席上薪隐分韵得初字。宋代。胡仲弓。心远尘难到,高堂便读书。 凤归巢已覆,鹤去栅常虚。 野水平荷叶,清风绕竹庐。 静边生万感,况复晚凉初。