长 zhǎng 卿 qīng 见 jiàn 过 guò 赋 fù 美 měi 人 rén 插 chā 花 huā 用 yòng 其 qí 韵 yùn - - 胡 hú 铨 quán
花 huā 亦 yì 兴 xìng 不 bù 浅 qiǎn , , 美 měi 人 rén 头 tóu 上 shàng 开 kāi 。 。
心 xīn 事 shì 眼 yǎn 勾 gōu 破 pò , , 鬓 bìn 香 xiāng 魂 hún 引 yǐn 来 lái 。 。
笑 xiào 春 chūn 烛 zhú 底 dǐ 影 yǐng , , 溅 jiàn 泪 lèi 风 fēng 前 qián 杯 bēi 。 。
分 fēn 韵 yùn 得 dé 先 xiān 字 zì , , 客 kè 今 jīn 谁 shuí 可 kě 哉 zāi 。 。
长卿见过赋美人插花用其韵。宋代。胡铨。花亦兴不浅,美人头上开。 心事眼勾破,鬓香魂引来。 笑春烛底影,溅泪风前杯。 分韵得先字,客今谁可哉。