有 yǒu 怀 huái 松 sōng 江 jiāng - - 胡 hú 宿 sù
多 duō 年 nián 襆 fú 被 bèi 玉 yù 山 shān 岑 cén , , 鬓 bìn 雪 xuě 欺 qī 人 rén 忽 hū 满 mǎn 簪 zān 。 。
驽 nú 马 mǎ 虽 suī 然 rán 贪 tān 短 duǎn 豆 dòu , , 野 yě 麋 mí 终 zhōng 是 shì 忆 yì 长 cháng 林 lín 。 。
鲈 lú 鱼 yú 未 wèi 得 dé 乘 chéng 归 guī 兴 xìng , , 鸥 ōu 鸟 niǎo 惟 wéi 应 yīng 信 xìn 此 cǐ 心 xīn 。 。
见 jiàn 说 shuō 新 xīn 桥 qiáo 好 hǎo 风 fēng 景 jǐng , , 会 huì 须 xū 乘 chéng 月 yuè 濯 zhuó 烦 fán 襟 jīn 。 。
有怀松江。宋代。胡宿。多年襆被玉山岑,鬓雪欺人忽满簪。 驽马虽然贪短豆,野麋终是忆长林。 鲈鱼未得乘归兴,鸥鸟惟应信此心。 见说新桥好风景,会须乘月濯烦襟。