和 hé 红 hóng 蕉 jiāo - - 韦 wéi 骧 xiāng
欲 yù 赋 fù 红 hóng 蕉 jiāo 拟 nǐ 象 xiàng 难 nán , , 等 děng 夷 yí 未 wèi 必 bì 下 xià 芝 zhī 兰 lán 。 。
霞 xiá 飞 fēi 翠 cuì 岭 lǐng 分 fēn 馀 yú 彩 cǎi , , 凤 fèng 宿 sù 青 qīng 梧 wú 半 bàn 露 lù 冠 guān 。 。
举 jǔ 目 mù 尽 jǐn 知 zhī 惊 jīng 特 tè 秀 xiù , , 推 tuī 诚 chéng 谁 shuí 解 jiě 比 bǐ 含 hán 丹 dān 。 。
莫 mò 教 jiào 俗 sú 笔 bǐ 空 kōng 传 chuán 画 huà , , 也 yě 作 zuò 寻 xún 常 cháng 润 rùn 色 sè 看 kàn 。 。
和红蕉。宋代。韦骧。欲赋红蕉拟象难,等夷未必下芝兰。 霞飞翠岭分馀彩,凤宿青梧半露冠。 举目尽知惊特秀,推诚谁解比含丹。 莫教俗笔空传画,也作寻常润色看。