和 hé 落 luò 花 huā - - 韦 wéi 骧 xiāng
春 chūn 风 fēng 几 jǐ 日 rì 为 wèi 催 cuī 开 kāi , , 却 què 趁 chèn 春 chūn 风 fēng 委 wěi 翠 cuì 苔 tái 。 。
莫 mò 讶 yà 花 huā 王 wáng 留 liú 不 bú 住 zhù , , 本 běn 缘 yuán 真 zhēn 宰 zǎi 傥 tǎng 然 rán 来 lái 。 。
暗 àn 随 suí 蝶 dié 梦 mèng 飘 piāo 书 shū 榻 tà , , 半 bàn 逐 zhú 莺 yīng 声 shēng 落 luò 吹 chuī 台 tái 。 。
绿 lǜ 叶 yè 依 yī 依 yī 犹 yóu 可 kě 爱 ài , , 吟 yín 肠 cháng 终 zhōng 日 rì 为 wèi 萦 yíng 回 huí 。 。
和落花。宋代。韦骧。春风几日为催开,却趁春风委翠苔。 莫讶花王留不住,本缘真宰傥然来。 暗随蝶梦飘书榻,半逐莺声落吹台。 绿叶依依犹可爱,吟肠终日为萦回。