食 shí 蛤 gé 蜊 lí 二 èr 首 shǒu - - 韦 wéi 骧 xiāng
适 shì 口 kǒu 珍 zhēn 鲜 xiān 品 pǐn 格 gé 高 gāo , , 泥 ní 深 shēn 海 hǎi 近 jìn 不 bù 能 néng 逃 táo 。 。
若 ruò 教 jiào 毕 bì 卓 zhuō 曾 céng 知 zhī 味 wèi , , 岂 qǐ 肯 kěn 甘 gān 心 xīn 把 bǎ 蟹 xiè 螯 áo 。 。
食蛤蜊二首。宋代。韦骧。适口珍鲜品格高,泥深海近不能逃。 若教毕卓曾知味,岂肯甘心把蟹螯。