赋 fù 金 jīn 橘 jú 得 dé 曲 qū 字 zì - - 韦 wéi 骧 xiāng
结 jié 根 gēn 长 cháng 江 jiāng 左 zuǒ , , 移 yí 植 zhí 清 qīng 流 liú 曲 qū 。 。
朝 zhāo 晖 huī 敛 liǎn 夜 yè 霜 shuāng , , 香 xiāng 苞 bāo 间 jiān 寒 hán 绿 lǜ 。 。
落 luò 落 luò 黄 huáng 金 jīn 丸 wán , , 堆 duī 盘 pán 照 zhào 明 míng 玉 yù 。 。
远 yuǎn 想 xiǎng 洞 dòng 庭 tíng 姿 zī , , 宜 yí 惭 cán 风 fēng 韵 yùn 俗 sú 。 。
咀 jǔ 嚼 jué 聊 liáo 一 yī 评 píng , , 嗜 shì 甘 gān 毋 wú 见 jiàn 辱 rǔ 。 。
赋金橘得曲字。宋代。韦骧。结根长江左,移植清流曲。 朝晖敛夜霜,香苞间寒绿。 落落黄金丸,堆盘照明玉。 远想洞庭姿,宜惭风韵俗。 咀嚼聊一评,嗜甘毋见辱。