题 tí 安 ān 阳 yáng 山 shān 翠 cuì 微 wēi 寺 sì - - 唐 táng 皞 hào
平 píng 地 dì 巍 wēi 然 rán 起 qǐ 一 yī 峰 fēng , , 历 lì 山 shān 西 xī 畔 pàn 隔 gé 湖 hú 东 dōng 。 。
势 shì 侵 qīn 云 yún 汉 hàn 千 qiān 寻 xún 直 zhí , , 影 yǐng 落 luò 烟 yān 村 cūn 四 sì 面 miàn 同 tóng 。 。
龙 lóng 窟 kū 正 zhèng 当 dāng 螺 luó 髻 jì 顶 dǐng , , 僧 sēng 居 jū 端 duān 在 zài 画 huà 图 tú 中 zhōng 。 。
邦 bāng 人 rén 不 bù 独 dú 资 zī 观 guān 赏 shǎng , , 旱 hàn 岁 suì 为 wèi 霖 lín 更 gèng 有 yǒu 功 gōng 。 。
题安阳山翠微寺。宋代。唐皞。平地巍然起一峰,历山西畔隔湖东。 势侵云汉千寻直,影落烟村四面同。 龙窟正当螺髻顶,僧居端在画图中。 邦人不独资观赏,旱岁为霖更有功。