题 tí 临 lín 川 chuān 孝 xiào 义 yì 寺 sì 壁 bì 二 èr 首 shǒu - - 孙 sūn 觌 dí
秋 qiū 风 fēng 袅 niǎo 袅 niǎo 转 zhuǎn 庭 tíng 梧 wú , , 客 kè 梦 mèng 初 chū 惊 jīng 一 yī 鸟 niǎo 呼 hū 。 。
拣 jiǎn 尽 jǐn 寒 hán 枝 zhī 栖 qī 不 bù 稳 wěn , , 独 dú 行 xíng 残 cán 夜 yè 影 yǐng 同 tóng 孤 gū 。 。
题临川孝义寺壁二首。宋代。孙觌。秋风袅袅转庭梧,客梦初惊一鸟呼。 拣尽寒枝栖不稳,独行残夜影同孤。