赋 fù 女 nǚ 冠 guān 还 huán 俗 sú - - 孙 sūn 惟 wéi 信 xìn
叠 dié 却 què 霞 xiá 绡 xiāo 上 shàng 醮 jiào 衣 yī , , 女 nǚ 童 tóng 髽 zhuā 髻 jì 绿 lǜ 杨 yáng 垂 chuí 。 。
重 zhòng 调 diào 蛾 é 黛 dài 为 wèi 眉 méi 浅 qiǎn , , 再 zài 试 shì 弓 gōng 鞋 xié 与 yǔ 步 bù 迟 chí 。 。
紫 zǐ 府 fǔ 烟 yān 花 huā 莺 yīng 唤 huàn 醒 xǐng , , 仙 xiān 房 fáng 云 yún 雨 yǔ 鹤 hè 通 tōng 知 zhī 。 。
帘 lián 低 dī 红 hóng 杏 xìng 春 chūn 风 fēng 暖 nuǎn , , 清 qīng 梦 mèng 应 yīng 曾 céng 见 jiàn 旧 jiù 师 shī 。 。
赋女冠还俗。宋代。孙惟信。叠却霞绡上醮衣,女童髽髻绿杨垂。 重调蛾黛为眉浅,再试弓鞋与步迟。 紫府烟花莺唤醒,仙房云雨鹤通知。 帘低红杏春风暖,清梦应曾见旧师。