道 dào 中 zhōng 寄 jì 同 tóng 舍 shě - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
山 shān 色 sè 忽 hū 相 xiāng 送 sòng , , 江 jiāng 流 liú 不 bù 作 zuò 声 shēng 。 。
别 bié 怀 huái 初 chū 酒 jiǔ 醒 xǐng , , 病 bìng 骨 gǔ 更 gèng 寒 hán 侵 qīn 。 。
一 yī 笑 xiào 已 yǐ 昨 zuó 梦 mèng , , 百 bǎi 年 nián 明 míng 此 cǐ 心 xīn 。 。
故 gù 人 rén 应 yīng 念 niàn 我 wǒ , , 数 shù 肯 kěn 寄 jì 嘉 jiā 音 yīn 。 。
道中寄同舍。宋代。孙应时。山色忽相送,江流不作声。 别怀初酒醒,病骨更寒侵。 一笑已昨梦,百年明此心。 故人应念我,数肯寄嘉音。