望 wàng 建 jiàn 康 kāng 诸 zhū 山 shān - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
白 bái 沙 shā 城 chéng 上 shàng 望 wàng 金 jīn 陵 líng , , 满 mǎn 眼 yǎn 风 fēng 烟 yān 草 cǎo 树 shù 青 qīng 。 。
山 shān 色 sè 千 qiān 年 nián 围 wéi 故 gù 国 guó , , 江 jiāng 流 liú 万 wàn 里 lǐ 赴 fù 沧 cāng 溟 míng 。 。
惊 jīng 心 xīn 采 cǎi 石 shí 瓜 guā 洲 zhōu 渡 dù , , 搔 sāo 首 shǒu 长 cháng 干 gàn 白 bái 下 xià 亭 tíng 。 。
一 yī 笑 xiào 书 shū 生 shēng 强 qiáng 多 duō 事 shì , , 萧 xiāo 萧 xiāo 飞 fēi 雁 yàn 落 luò 寒 hán 汀 tīng 。 。
望建康诸山。宋代。孙应时。白沙城上望金陵,满眼风烟草树青。 山色千年围故国,江流万里赴沧溟。 惊心采石瓜洲渡,搔首长干白下亭。 一笑书生强多事,萧萧飞雁落寒汀。