江 jiāng 北 běi 梅 méi 开 kāi 殊 shū 晚 wǎn 和 hé 林 lín 实 shí 之 zhī 别 bié 驾 jià 韵 yùn 其 qí 三 sān - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
地 dì 远 yuǎn 天 tiān 寒 hán 饱 bǎo 雪 xuě 霜 shuāng , , 深 shēn 林 lín 依 yī 旧 jiù 十 shí 分 fēn 香 xiāng 。 。
玉 yù 堂 táng 茅 máo 舍 shè 公 gōng 休 xiū 问 wèn , , 一 yī 种 zhǒng 风 fēng 流 liú 压 yā 众 zhòng 芳 fāng 。 。
江北梅开殊晚和林实之别驾韵 其三。宋代。孙应时。地远天寒饱雪霜,深林依旧十分香。 玉堂茅舍公休问,一种风流压众芳。