哭 kū 亡 wáng 友 yǒu 胡 hú 达 dá 材 cái 其 qí 四 sì - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
嗟 jiē 我 wǒ 论 lùn 交 jiāo 重 zhòng , , 相 xiāng 知 zhī 照 zhào 胆 dǎn 明 míng 。 。
十 shí 年 nián 离 lí 合 hé 地 dì , , 今 jīn 日 rì 死 sǐ 生 shēng 情 qíng 。 。
惊 jīng 定 dìng 心 xīn 犹 yóu 碎 suì , , 悲 bēi 来 lái 泪 lèi 独 dú 倾 qīng 。 。
绝 jué 怜 lián 江 jiāng 上 shàng 梦 mèng , , 一 yī 一 yī 话 huà 生 shēng 平 píng 。 。
哭亡友胡达材 其四。宋代。孙应时。嗟我论交重,相知照胆明。 十年离合地,今日死生情。 惊定心犹碎,悲来泪独倾。 绝怜江上梦,一一话生平。