偶 ǒu 倚 yǐ - - 柴 chái 随 suí 亨 hēng
西 xī 风 fēng 独 dú 凭 píng 阑 lán 干 gān 处 chù , , 可 kě 是 shì 愁 chóu 人 rén 鬓 bìn 易 yì 华 huá 。 。
老 lǎo 木 mù 不 bù 生 shēng 秋 qiū 后 hòu 叶 yè , , 孤 gū 灯 dēng 空 kōng 结 jié 夜 yè 来 lái 花 huā 。 。
中 zhōng 原 yuán 落 luò 日 rì 无 wú 归 guī 雁 yàn , , 故 gù 国 guó 青 qīng 山 shān 有 yǒu 去 qù 鸦 yā 。 。
欲 yù 向 xiàng 清 qīng 尊 zūn 消 xiāo 旧 jiù 恨 hèn , , 路 lù 迷 mí 行 xíng 客 kè 正 zhèng 思 sī 家 jiā 。 。
偶倚。宋代。柴随亨。西风独凭阑干处,可是愁人鬓易华。 老木不生秋后叶,孤灯空结夜来花。 中原落日无归雁,故国青山有去鸦。 欲向清尊消旧恨,路迷行客正思家。