题 tí 周 zhōu 南 nán 甫 fǔ 草 cǎo 窗 chuāng 吟 yín 卷 juǎn 后 hòu - - 徐 xú 瑞 ruì
水 shuǐ 中 zhōng 盐 yán 味 wèi 谁 shuí 能 néng 识 shí , , 铎 duó 里 lǐ 宫 gōng 声 shēng 未 wèi 易 yì 听 tīng 。 。
正 zhèng 惜 xī 无 wú 人 rén 继 jì 风 fēng 雅 yǎ , , 忽 hū 传 chuán 佳 jiā 句 jù 到 dào 林 lín 坰 jiōng 。 。
云 yún 开 kāi 灊 qián 岳 yuè 撑 chēng 千 qiān 仞 rèn , , 春 chūn 入 rù 雷 léi 江 jiāng 涨 zhǎng 四 sì 溟 míng 。 。
遥 yáo 想 xiǎng 清 qīng 吟 yín 得 dé 天 tiān 趣 qù , , 窗 chuāng 前 qián 草 cǎo 色 sè 自 zì 青 qīng 青 qīng 。 。
题周南甫草窗吟卷后。宋代。徐瑞。水中盐味谁能识,铎里宫声未易听。 正惜无人继风雅,忽传佳句到林坰。 云开灊岳撑千仞,春入雷江涨四溟。 遥想清吟得天趣,窗前草色自青青。