沙 shā 寒 hán - - 晁 cháo 公 gōng 溯 sù
沙 shā 寒 hán 兼 jiān 白 bái 石 shí , , 瀼 ráng 断 duàn 入 rù 青 qīng 溪 xī 。 。
硖 xiá 雾 wù 连 lián 山 shān 暗 àn , , 江 jiāng 云 yún 出 chū 水 shuǐ 低 dī 。 。
远 yuǎn 游 yóu 殊 shū 俗 sú 倦 juàn , , 归 guī 路 lù 故 gù 乡 xiāng 迷 mí 。 。
日 rì 落 luò 荒 huāng 原 yuán 上 shàng , , 城 chéng 乌 wū 已 yǐ 复 fù 啼 tí 。 。
沙寒。宋代。晁公溯。沙寒兼白石,瀼断入青溪。 硖雾连山暗,江云出水低。 远游殊俗倦,归路故乡迷。 日落荒原上,城乌已复啼。