恭 gōng 州 zhōu 教 jiào 授 shòu 宋 sòng 师 shī 民 mín 有 yǒu 诗 shī 次 cì 韵 yùn - - 晁 cháo 公 gōng 溯 sù
但 dàn 闻 wén 两 liǎng 庑 wǔ 读 dú 书 shū 声 shēng , , 学 xué 馆 guǎn 无 wú 尘 chén 地 dì 更 gèng 清 qīng 。 。
岁 suì 久 jiǔ 缁 zī 林 lín 皆 jiē 木 mù 拱 gǒng , , 春 chūn 来 lái 泮 pàn 水 shuǐ 有 yǒu 芹 qín 生 shēng 。 。
剩 shèng 令 lìng 龙 lóng 虎 hǔ 登 dēng 高 gāo 第 dì , , 再 zài 赋 fù 凫 fú 鹥 yī 美 měi 太 tài 平 píng 。 。
我 wǒ 老 lǎo 循 xún 行 xíng 才 cái 不 bù 称 chēng , , 愧 kuì 君 jūn 刻 kè 画 huà 与 yǔ 虚 xū 名 míng 。 。
恭州教授宋师民有诗次韵。宋代。晁公溯。但闻两庑读书声,学馆无尘地更清。 岁久缁林皆木拱,春来泮水有芹生。 剩令龙虎登高第,再赋凫鹥美太平。 我老循行才不称,愧君刻画与虚名。