寄 jì 焦 jiāo 山 shān 成 chéng 老 lǎo 高 gāo 邮 yóu 滋 zī 老 lǎo - - 晁 cháo 说 shuō 之 zhī
他 tā 乡 xiāng 卧 wò 病 bìng 白 bái 头 tóu 翁 wēng , , 孤 gū 愤 fèn 犹 yóu 存 cún 涕 tì 泪 lèi 中 zhōng 。 。
竹 zhú 叶 yè 有 yǒu 阴 yīn 唯 wéi 待 dài 月 yuè , , 莲 lián 花 huā 自 zì 殒 yǔn 不 bù 须 xū 风 fēng 。 。
明 míng 朝 cháo 白 bái 帝 dì 行 háng 商 shāng 令 lìng , , 何 hé 日 rì 黄 huáng 麾 huī 入 rù 汉 hàn 宫 gōng 。 。
一 yī 死 sǐ 等 děng 闲 xián 无 wú 足 zú 惜 xī , , 道 dào 人 rén 第 dì 一 yī 莫 mò 谈 tán 空 kōng 。 。
寄焦山成老高邮滋老。宋代。晁说之。他乡卧病白头翁,孤愤犹存涕泪中。 竹叶有阴唯待月,莲花自殒不须风。 明朝白帝行商令,何日黄麾入汉宫。 一死等闲无足惜,道人第一莫谈空。