留 liú 槎 chá 阁 gé 寓 yù 感 gǎn - - 真 zhēn 山 shān 民 mín
俯 fǔ 仰 yǎng 乾 qián 坤 kūn 为 wèi 一 yī 嗟 jiē , , 西 xī 风 fēng 原 yuán 上 shàng 夕 xī 阳 yáng 斜 xié 。 。
石 shí 麟 lín 已 yǐ 换 huàn 延 yán 陵 líng 冢 zhǒng , , 银 yín 汉 hàn 今 jīn 无 wú 博 bó 望 wàng 槎 chá 。 。
前 qián 古 gǔ 英 yīng 雄 xióng 俱 jù 寂 jì 寞 mò , , 黄 huáng 昏 hūn 灯 dēng 火 huǒ 自 zì 喧 xuān 哗 huá 。 。
不 bù 惟 wéi 人 rén 事 shì 年 nián 年 nián 改 gǎi , , 近 jìn 日 rì 灵 líng 洲 zhōu 水 shuǐ 没 méi 沙 shā 。 。
留槎阁寓感。宋代。真山民。俯仰乾坤为一嗟,西风原上夕阳斜。 石麟已换延陵冢,银汉今无博望槎。 前古英雄俱寂寞,黄昏灯火自喧哗。 不惟人事年年改,近日灵洲水没沙。