过 guò 羊 yáng 肠 cháng 岭 lǐng - - 华 huá 岳 yuè
拂 fú 面 miàn 东 dōng 风 fēng 吹 chuī 夕 xī 阳 yáng , , 路 lù 蟠 pán 千 qiān 折 zhē 过 guò 羊 yáng 肠 cháng 。 。
山 shān 疑 yí 随 suí 马 mǎ 回 huí 回 huí 见 jiàn , , 花 huā 欲 yù 撩 liáo 人 rén 故 gù 故 gù 香 xiāng 。 。
世 shì 路 lù 与 yǔ 谁 shuí 分 fēn 曲 qū 直 zhí , , 人 rén 情 qíng 于 yú 我 wǒ 自 zì 炎 yán 凉 liáng 。 。
何 hé 当 dāng 更 gèng 上 shàng 风 fēng 烟 yān 上 shàng , , 为 wèi 把 bǎ 穷 qióng 途 tú 问 wèn 彼 bǐ 苍 cāng 。 。
过羊肠岭。宋代。华岳。拂面东风吹夕阳,路蟠千折过羊肠。 山疑随马回回见,花欲撩人故故香。 世路与谁分曲直,人情于我自炎凉。 何当更上风烟上,为把穷途问彼苍。