吠 fèi 犬 quǎn - - 连 lián 文 wén 凤 fèng
爪 zhǎo 牙 yá 淬 cuì 霜 shuāng 戟 jǐ , , 眼 yǎn 睛 jīng 耀 yào 铜 tóng 铃 líng 。 。
轻 qīng 獧 juàn 更 gèng 健 jiàn 捷 jié , , 群 qún 兽 shòu 此 cǐ 最 zuì 灵 líng 。 。
吠 fèi 尧 yáo 非 fēi 无 wú 知 zhī , , 怪 guài 不 bù 类 lèi 桀 jié 形 xíng 。 。
一 yī 片 piàn 爱 ài 主 zhǔ 心 xīn , , 庸 yōng 作 zuò 警 jǐng 世 shì 铭 míng 。 。
哀 āi 哉 zāi 乞 qǐ 怜 lián 者 zhě , , 摇 yáo 尾 wěi 偷 tōu 馀 yú 龄 líng 。 。
吠犬。宋代。连文凤。爪牙淬霜戟,眼睛耀铜铃。 轻獧更健捷,群兽此最灵。 吠尧非无知,怪不类桀形。 一片爱主心,庸作警世铭。 哀哉乞怜者,摇尾偷馀龄。