武 wǔ 溪 xī 亭 tíng 劝 quàn 顾 gù 归 guī 圣 shèng 朝 cháo 奉 fèng 酒 jiǔ - - 郭 guō 祥 xiáng 正 zhèng
邂 xiè 逅 hòu 穷 qióng 荒 huāng 遇 yù 俊 jùn 才 cái , , 故 gù 将 jiāng 怀 huái 抱 bào 向 xiàng 君 jūn 开 kāi 。 。
功 gōng 名 míng 未 wèi 得 dé 金 jīn 横 héng 带 dài , , 老 lǎo 大 dà 空 kōng 惊 jīng 雪 xuě 满 mǎn 腮 sāi 。 。
岭 lǐng 北 běi 嘉 jiā 蔬 shū 无 wú 此 cǐ 笋 sǔn , , 江 jiāng 南 nán 相 xiāng 识 shí 尚 shàng 逢 féng 梅 méi 。 。
夜 yè 阑 lán 莫 mò 作 zuò 思 sī 乡 xiāng 梦 mèng , , 且 qiě 听 tīng 清 qīng 歌 gē 更 gèng 一 yī 杯 bēi 。 。
武溪亭劝顾归圣朝奉酒。宋代。郭祥正。邂逅穷荒遇俊才,故将怀抱向君开。 功名未得金横带,老大空惊雪满腮。 岭北嘉蔬无此笋,江南相识尚逢梅。 夜阑莫作思乡梦,且听清歌更一杯。