广 guǎng 化 huà 寺 sì - - 陈 chén 桷 jué
山 shān 高 gāo 不 bù 受 shòu 暑 shǔ , , 秋 qiū 到 dào 十 shí 分 fēn 凉 liáng 。 。
望 wàng 外 wài 去 qù 程 chéng 远 yuǎn , , 闲 xián 中 zhōng 度 dù 日 rì 长 zhǎng 。 。
寺 sì 林 lín 投 tóu 宿 sù 鸟 niǎo , , 山 shān 路 lù 自 zì 归 guī 羊 yáng 。 。
物 wù 物 wù 各 gè 有 yǒu 适 shì , , 羁 jī 愁 chóu 逐 zhú 异 yì 乡 xiāng 。 。
广化寺。宋代。陈桷。山高不受暑,秋到十分凉。 望外去程远,闲中度日长。 寺林投宿鸟,山路自归羊。 物物各有适,羁愁逐异乡。