宇 yǔ 文 wén 晁 cháo 尚 shàng 书 shū 之 zhī 甥 shēng 崔 cuī 彧 yù 司 sī 业 yè 之 zhī 孙 sūn - - 杜 dù 甫 fǔ
郊 jiāo 扉 fēi 俗 sú 远 yuǎn 长 zhǎng 幽 yōu 寂 jì , , 野 yě 水 shuǐ 春 chūn 来 lái 更 gèng 接 jiē 连 lián 。 。
锦 jǐn 席 xí 淹 yān 留 liú 还 hái 出 chū 浦 pǔ , , 葛 gé 巾 jīn 欹 yī 侧 cè 未 wèi 回 huí 船 chuán 。 。
尊 zūn 当 dāng 霞 xiá 绮 qǐ 轻 qīng 初 chū 散 sàn , , 棹 zhào 拂 fú 荷 hé 珠 zhū 碎 suì 却 què 圆 yuán 。 。
不 bù 但 dàn 习 xí 池 chí 归 guī 酩 mǐng 酊 dǐng , , 君 jūn 看 kàn 郑 zhèng 谷 gǔ 去 qù 夤 yín 缘 yuán 。 。
宇文晁尚书之甥崔彧司业之孙。唐代。杜甫。郊扉俗远长幽寂,野水春来更接连。 锦席淹留还出浦,葛巾欹侧未回船。 尊当霞绮轻初散,棹拂荷珠碎却圆。 不但习池归酩酊,君看郑谷去夤缘。