栽 zāi 松 sōng 岘 xiàn - - 马 mǎ 之 zhī 纯 chún
钟 zhōng 山 shān 山 shān 上 shàng 亦 yì 僮 tóng 僮 tóng , , 吏 lì 课 kè 何 hé 妨 fáng 使 shǐ 种 zhǒng 松 sōng 。 。
还 hái 似 shì 农 nóng 桑 sāng 分 fēn 殿 diàn 最 zuì , , 亦 yì 如 rú 榆 yú 柳 liǔ 计 jì 功 gōng 庸 yōng 。 。
初 chū 时 shí 出 chū 土 tǔ 平 píng 如 rú 荠 jì , , 后 hòu 日 rì 横 héng 空 kōng 矫 jiǎo 似 shì 龙 lóng 。 。
每 měi 见 jiàn 路 lù 傍 bàng 多 duō 合 hé 抱 bào , , 不 bù 知 zhī 手 shǒu 植 zhí 是 shì 谁 shuí 侬 nóng 。 。
栽松岘。宋代。马之纯。钟山山上亦僮僮,吏课何妨使种松。 还似农桑分殿最,亦如榆柳计功庸。 初时出土平如荠,后日横空矫似龙。 每见路傍多合抱,不知手植是谁侬。