次 cì 韵 yùn 杨 yáng 少 shǎo 云 yún 桂 guì 花 huā - - 高 gāo 文 wén 虎 hǔ
溶 róng 溶 róng 漠 mò 漠 mò 秋 qiū 光 guāng 淡 dàn , , 耿 gěng 耿 gěng 寥 liáo 寥 liáo 夜 yè 色 sè 清 qīng 。 。
不 bú 是 shì 灵 líng 根 gēn 函 hán 爽 shuǎng 气 qì , , 如 rú 何 hé 酝 yùn 得 dé 此 cǐ 香 xiāng 成 chéng 。 。
玉 yù 兔 tù 捣 dǎo 霜 shuāng 千 qiān 万 wàn 粒 lì , , 凄 qī 风 fēng 折 zhé 作 zuò 四 sì 花 huā 凝 níng 。 。
广 guǎng 寒 hán 惯 guàn 识 shí 朝 cháo 真 zhēn 趣 qù , , 一 yī 笑 xiào 秋 qiū 空 kōng 意 yì 欲 yù 凌 líng 。 。
次韵杨少云桂花。宋代。高文虎。溶溶漠漠秋光淡,耿耿寥寥夜色清。 不是灵根函爽气,如何酝得此香成。 玉兔捣霜千万粒,凄风折作四花凝。 广寒惯识朝真趣,一笑秋空意欲凌。