集 jí 高 gāo 亭 tíng - - 高 gāo 文 wén 虎 hǔ
山 shān 亭 tíng 十 shí 月 yuè 晏 yàn 温 wēn 朝 cháo , , 倚 yǐ 槛 kǎn 一 yī 声 shēng 婆 pó 饼 bǐng 焦 jiāo 。 。
舌 shé 涩 sè 力 lì 微 wēi 寒 hán 气 qì 早 zǎo , , 不 bù 成 chéng 清 qīng 亮 liàng 却 què 成 chéng 娇 jiāo 。 。
集高亭。宋代。高文虎。山亭十月晏温朝,倚槛一声婆饼焦。 舌涩力微寒气早,不成清亮却成娇。