京 jīng 师 shī 夜 yè 坐 zuò 怀 huái 浑 hún 沦 lún 庵 ān 有 yǒu 作 zuò 寄 jì 之 zhī - - 张 zhāng 继 jì 先 xiān
独 dú 坐 zuò 空 kōng 庐 lú 静 jìng 可 kě 知 zhī , , 江 jiāng 城 chéng 意 yì 味 wèi 岂 qǐ 如 rú 斯 sī 。 。
君 jūn 看 kàn 凤 fèng 实 shí 初 chū 成 chéng 处 chù , , 自 zì 称 chēng 蟾 chán 华 huá 欲 yù 妙 miào 时 shí 。 。
酒 jiǔ 兴 xìng 愿 yuàn 同 tóng 云 yún 叟 sǒu 乐 lè , , 风 fēng 尘 chén 无 wú 取 qǔ 庆 qìng 宗 zōng 诗 shī 。 。
山 shān 中 zhōng 林 lín 壑 hè 虚 xū 明 míng 境 jìng , , 不 bù 得 dé 归 guī 吟 yín 有 yǒu 所 suǒ 思 sī 。 。
京师夜坐怀浑沦庵有作寄之。宋代。张继先。独坐空庐静可知,江城意味岂如斯。 君看凤实初成处,自称蟾华欲妙时。 酒兴愿同云叟乐,风尘无取庆宗诗。 山中林壑虚明境,不得归吟有所思。