题 tí 风 fēng 水 shuǐ 洞 dòng - - 张 zhāng 商 shāng 英 yīng
岭 lǐng 头 tóu 松 sōng 竹 zhú 自 zì 生 shēng 寒 hán , , 两 liǎng 穴 xué 茫 máng 茫 máng 彻 chè 鬼 guǐ 关 guān 。 。
风 fēng 窃 qiè 虎 hǔ 威 wēi 时 shí 弄 nòng 草 cǎo , , 泉 quán 欺 qī 龙 lóng 睡 shuì 故 gù 离 lí 山 shān 。 。
不 bù 嫌 xián 淅 xī 沥 lì 惊 jīng 尘 chén 耳 ěr , , 聊 liáo 挹 yì 清 qīng 泠 líng 洗 xǐ 病 bìng 颜 yán 。 。
窗 chuāng 外 wài 月 yuè 高 gāo 湘 xiāng 簟 diàn 冷 lěng , , 更 gèng 无 wú 闲 xián 梦 mèng 到 dào 人 rén 间 jiān 。 。
题风水洞。宋代。张商英。岭头松竹自生寒,两穴茫茫彻鬼关。 风窃虎威时弄草,泉欺龙睡故离山。 不嫌淅沥惊尘耳,聊挹清泠洗病颜。 窗外月高湘簟冷,更无闲梦到人间。