登 dēng 妙 miào 高 gāo 亭 tíng - - 张 zhāng 嗣 sì 古 gǔ
雨 yǔ 馀 yú 山 shān 石 shí 洗 xǐ 孱 càn 颜 yán , , 卧 wò 虎 hǔ 蹲 dūn 羊 yáng 各 gè 自 zì 闲 xián 。 。
杖 zhàng 屦 jù 贪 tān 穿 chuān 秋 qiū 色 sè 好 hǎo , , 不 bù 知 zhī 衣 yī 惹 rě 藓 xiǎn 痕 hén 斑 bān 。 。
登妙高亭。宋代。张嗣古。雨馀山石洗孱颜,卧虎蹲羊各自闲。 杖屦贪穿秋色好,不知衣惹藓痕斑。