和 hé 人 rén 惜 xī 春 chūn - - 张 zhāng 咏 yǒng
白 bái 日 rì 不 bù 暂 zàn 住 zhù , , 催 cuī 春 chūn 去 qù 忽 hū 赊 shē 。 。
频 pín 须 xū 倾 qīng 绿 lǜ 蚁 yǐ , , 未 wèi 忍 rěn 扫 sǎo 残 cán 花 huā 。 。
渐 jiàn 恐 kǒng 凋 diāo 双 shuāng 鬓 bìn , , 堪 kān 惊 jīng 远 yuǎn 别 bié 家 jiā 。 。
歌 gē 台 tái 重 zhòng 一 yī 望 wàng , , 烟 yān 柳 liǔ 数 shù 行 xíng 斜 xié 。 。
和人惜春。宋代。张咏。白日不暂住,催春去忽赊。 频须倾绿蚁,未忍扫残花。 渐恐凋双鬓,堪惊远别家。 歌台重一望,烟柳数行斜。