送 sòng 胡 hú 道 dào 士 shì 归 guī 康 kāng 庐 lú - - 张 zhāng 弋 yì
避 bì 世 shì 怀 huái 孤 gū 往 wǎng , , 为 wèi 庵 ān 近 jìn 五 wǔ 峦 luán 。 。
出 chū 无 wú 人 rén 作 zuò 伴 bàn , , 归 guī 有 yǒu 鹤 hè 相 xiāng 看 kàn 。 。
老 lǎo 石 shí 苔 tái 衣 yī 净 jìng , , 深 shēn 山 shān 瀑 pù 布 bù 寒 hán 。 。
自 zì 言 yán 犹 yóu 养 yǎng 母 mǔ , , 应 yīng 未 wèi 得 dé 烧 shāo 丹 dān 。 。
送胡道士归康庐。宋代。张弋。避世怀孤往,为庵近五峦。 出无人作伴,归有鹤相看。 老石苔衣净,深山瀑布寒。 自言犹养母,应未得烧丹。