寄 jì 俞 yú 君 jūn 度 dù - - 强 qiáng 至 zhì
夫 fū 子 zǐ 惫 bèi 已 yǐ 甚 shèn , , 平 píng 生 shēng 心 xīn 向 xiàng 存 cún 。 。
黄 huáng 金 jīn 空 kōng 旧 jiù 产 chǎn , , 白 bái 首 shǒu 寄 jì 他 tā 门 mén 。 。
独 dú 酌 zhuó 醉 zuì 应 yīng 浅 qiǎn , , 愁 chóu 吟 yín 声 shēng 更 gèng 吞 tūn 。 。
飘 piāo 零 líng 那 nà 复 fù 久 jiǔ , , 知 zhī 己 jǐ 有 yǒu 平 píng 原 yuán 。 。
寄俞君度。宋代。强至。夫子惫已甚,平生心向存。 黄金空旧产,白首寄他门。 独酌醉应浅,愁吟声更吞。 飘零那复久,知己有平原。