送 sòng 李 lǐ 讲 jiǎng 主 zhǔ 还 hái 维 wéi 扬 yáng - - 强 qiáng 至 zhì
定 dìng 忆 yì 婆 pó 娑 suō 树 shù , , 双 shuāng 垂 chuí 满 mǎn 地 dì 阴 yīn 。 。
春 chūn 风 fēng 吹 chuī 社 shè 燕 yàn , , 归 guī 意 yì 逐 zhú 淮 huái 禽 qín 。 。
帆 fān 落 luò 横 héng 江 jiāng 尽 jǐn , , 门 mén 开 kāi 小 xiǎo 院 yuàn 深 shēn 。 。
先 xiān 挝 wō 大 dà 法 fǎ 鼓 gǔ , , 续 xù 震 zhèn 海 hǎi 潮 cháo 音 yīn 。 。
送李讲主还维扬。宋代。强至。定忆婆娑树,双垂满地阴。 春风吹社燕,归意逐淮禽。 帆落横江尽,门开小院深。 先挝大法鼓,续震海潮音。