秋 qiū 风 fēng 二 èr 首 shǒu - - 杜 dù 甫 fǔ
秋 qiū 风 fēng 淅 xī 淅 xī 吹 chuī 巫 wū 山 shān , , 上 shàng 牢 láo 下 xià 牢 láo 修 xiū 水 shuǐ 关 guān 。 。
吴 wú 樯 qiáng 楚 chǔ 柁 duò 牵 qiān 百 bǎi 丈 zhàng , , 暖 nuǎn 向 xiàng 神 shén 都 dōu 寒 hán 未 wèi 还 hái 。 。
要 yào 路 lù 何 hé 日 rì 罢 bà 长 cháng 戟 jǐ , , 战 zhàn 自 zì 青 qīng 羌 qiāng 连 lián 百 bǎi 蛮 mán 。 。
中 zhōng 巴 bā 不 bù 曾 céng 消 xiāo 息 xī 好 hǎo , , 暝 míng 传 chuán 戍 shù 鼓 gǔ 长 cháng 云 yún 间 jiān 。 。
秋风二首。唐代。杜甫。秋风淅淅吹巫山,上牢下牢修水关。 吴樯楚柁牵百丈,暖向神都寒未还。 要路何日罢长戟,战自青羌连百蛮。 中巴不曾消息好,暝传戍鼓长云间。