刚 gāng 叔 shū 以 yǐ 雅 yǎ 言 yán 题 tí 拙 zhuō 稿 gǎo 辄 zhé 依 yī 韵 yùn 和 hé 酬 chóu - - 强 qiáng 至 zhì
每 měi 恨 hèn 尘 chén 劳 láo 荒 huāng 旧 jiù 学 xué , , 更 gèng 惭 cán 篆 zhuàn 刻 kè 得 dé 初 chū 名 míng 。 。
圣 shèng 贤 xián 阃 kǔn 奥 ào 期 qī 深 shēn 入 rù , , 风 fēng 雅 yǎ 源 yuán 流 liú 庶 shù 一 yī 清 qīng 。 。
短 duǎn 技 jì 示 shì 人 rén 方 fāng 蓄 xù 缩 suō , , 雄 xióng 篇 piān 鏖 áo 我 wǒ 太 tài 峥 zhēng 嵘 róng 。 。
君 jūn 诗 shī 合 hé 作 zuò 咸 xián 韶 sháo 秘 mì , , 何 hé 尔 ěr 轻 qīng 酬 chóu 郑 zhèng 濮 pú 声 shēng 。 。
刚叔以雅言题拙稿辄依韵和酬。宋代。强至。每恨尘劳荒旧学,更惭篆刻得初名。 圣贤阃奥期深入,风雅源流庶一清。 短技示人方蓄缩,雄篇鏖我太峥嵘。 君诗合作咸韶秘,何尔轻酬郑濮声。