次 cì 韵 yùn 烹 pēng 茶 chá 四 sì 首 shǒu - - 傅 fù 察 chá
不 bù 但 dàn 蠲 juān 烦 fán 起 qǐ 醉 zuì 仙 xiān , , 能 néng 令 lìng 古 gǔ 莽 mǎng 失 shī 多 duō 眠 mián 。 。
春 chūn 风 fēng 乍 zhà 拂 fú 千 qiān 岩 yán 上 shàng , , 晓 xiǎo 雨 yǔ 初 chū 沾 zhān 百 bǎi 草 cǎo 前 qián 。 。
绛 jiàng 缕 lǚ 缝 fèng 囊 náng 包 bāo 紫 zǐ 璧 bì , , 玉 yù 尘 chén 凝 níng 碗 wǎn 照 zhào 清 qīng 烟 yān 。 。
今 jīn 人 rén 嗤 chī 点 diǎn 前 qián 人 rén 拙 zhuō , , 未 wèi 肯 kěn 须 xū 依 yī 古 gǔ 法 fǎ 煎 jiān 。 。
次韵烹茶四首。宋代。傅察。不但蠲烦起醉仙,能令古莽失多眠。 春风乍拂千岩上,晓雨初沾百草前。 绛缕缝囊包紫璧,玉尘凝碗照清烟。 今人嗤点前人拙,未肯须依古法煎。