次 cì 韵 yùn 王 wáng 宣 xuān 甫 fǔ 秋 qiū 夜 yè 书 shū 怀 huái - - 许 xǔ 及 jí 之 zhī
静 jìng 听 tīng 高 gāo 梧 wú 落 luò 甃 zhòu 声 shēng , , 遥 yáo 闻 wén 丛 cóng 雀 què 转 zhuǎn 秋 qiū 更 gèng 。 。
星 xīng 随 suí 斗 dòu 极 jí 看 kàn 时 shí 改 gǎi , , 露 lù 湿 shī 天 tiān 河 hé 彻 chè 底 dǐ 清 qīng 。 。
老 lǎo 去 qù 心 xīn 情 qíng 惟 wéi 药 yào 裹 guǒ , , 病 bìng 苏 sū 灯 dēng 火 huǒ 惬 qiè 书 shū 檠 qíng 。 。
故 gù 人 rén 忽 hū 起 qǐ 关 guān 河 hé 思 sī , , 触 chù 拨 bō 深 shēn 愁 chóu 怒 nù 瘿 yǐng 生 shēng 。 。
次韵王宣甫秋夜书怀。宋代。许及之。静听高梧落甃声,遥闻丛雀转秋更。 星随斗极看时改,露湿天河彻底清。 老去心情惟药裹,病苏灯火惬书檠。 故人忽起关河思,触拨深愁怒瘿生。