适 shì 庵 ān - - 许 xǔ 及 jí 之 zhī
庵 ān 居 jū 奚 xī 以 yǐ 适 shì 为 wéi 名 míng , , 痒 yǎng 处 chù 能 néng 爬 pá 是 shì 适 shì 情 qíng 。 。
社 shè 后 hòu 有 yǒu 谁 shuí 留 liú 去 qù 燕 yàn , , 春 chūn 来 lái 何 hé 处 chǔ 不 bù 迁 qiān 莺 yīng 。 。
物 wù 情 qíng 雅 yǎ 与 yǔ 闲 xián 相 xiāng 会 huì , , 酒 jiǔ 兴 xìng 酣 hān 时 shí 句 jù 自 zì 成 chéng 。 。
要 yào 识 shí 适 shì 庵 ān 同 tóng 一 yī 切 qiè , , 客 kè 来 lái 不 bù 用 yòng 举 jǔ 深 shēn 觥 gōng 。 。
适庵。宋代。许及之。庵居奚以适为名,痒处能爬是适情。 社后有谁留去燕,春来何处不迁莺。 物情雅与闲相会,酒兴酣时句自成。 要识适庵同一切,客来不用举深觥。