送 sòng 谷 gǔ 仲 zhòng 归 guī 谦 qiān 谢 xiè 以 yǐ 诗 shī 次 cì 韵 yùn 奉 fèng 酬 chóu - - 许 xǔ 及 jí 之 zhī
一 yī 乐 lè 长 cháng 存 cún 抵 dǐ 万 wàn 金 jīn , , 百 bǎi 年 nián 谁 shuí 肯 kěn 放 fàng 愁 chóu 侵 qīn 。 。
饭 fàn 蔬 shū 饮 yǐn 水 shuǐ 真 zhēn 吾 wú 事 shì , , 怀 huái 宝 bǎo 迷 mí 邦 bāng 岂 qǐ 本 běn 心 xīn 。 。
桑 sāng 户 hù 琴 qín 歌 gē 奚 xī 此 cǐ 极 jí , , 孔 kǒng 门 mén 弦 xián 诵 sòng 有 yǒu 遗 yí 音 yīn 。 。
新 xīn 诗 shī 当 dāng 暑 shǔ 时 shí 时 shí 至 zhì , , 每 měi 读 dú 清 qīng 风 fēng 自 zì 满 mǎn 襟 jīn 。 。
送谷仲归谦谢以诗次韵奉酬。宋代。许及之。一乐长存抵万金,百年谁肯放愁侵。 饭蔬饮水真吾事,怀宝迷邦岂本心。 桑户琴歌奚此极,孔门弦诵有遗音。 新诗当暑时时至,每读清风自满襟。