再 zài 和 hé 彦 yàn 常 cháng 侍 shì 郎 láng - - 彭 péng 汝 rǔ 砺 lì
天 tiān 上 shàng 九 jiǔ 重 chóng 开 kāi 禁 jìn 闼 tà , , 云 yún 间 jiān 千 qiān 步 bù 见 jiàn 修 xiū 廊 láng 。 。
仙 xiān 源 yuán 水 shuǐ 近 jìn 漂 piào 花 huā 急 jí , , 化 huà 国 guó 人 rén 闲 xián 爱 ài 日 rì 长 zhǎng 。 。
较 jiào 艺 yì 过 guò 旬 xún 窥 kuī 锦 jǐn 绣 xiù , , 赋 fù 诗 shī 终 zhōng 日 rì 听 tīng 韶 sháo 章 zhāng 。 。
时 shí 沾 zhān 好 hǎo 赐 cì 终 zhōng 何 hé 报 bào , , 自 zì 许 xǔ 馀 yú 忠 zhōng 老 lǎo 未 wèi 忘 wàng 。 。
再和彦常侍郎。宋代。彭汝砺。天上九重开禁闼,云间千步见修廊。 仙源水近漂花急,化国人闲爱日长。 较艺过旬窥锦绣,赋诗终日听韶章。 时沾好赐终何报,自许馀忠老未忘。