简 jiǎn 振 zhèn 道 dào 判 pàn 官 guān - - 彭 péng 汝 rǔ 砺 lì
涉 shè 汴 biàn 浮 fú 淮 huái 即 jí 渡 dù 江 jiāng , , 一 yī 春 chūn 饱 bǎo 满 mǎn 看 kàn 沧 cāng 浪 láng 。 。
临 lín 溪 xī 高 gāo 柳 liǔ 为 wèi 谁 shuí 绿 lǜ , , 隔 gé 浦 pǔ 幽 yōu 花 huā 还 hái 自 zì 香 xiāng 。 。
暖 nuǎn 日 rì 鱼 yú 儿 ér 浮 fú 密 mì 藻 zǎo , , 轻 qīng 风 fēng 燕 yàn 子 zi 语 yǔ 危 wēi 樯 qiáng 。 。
遥 yáo 知 zhī 景 jǐng 物 wù 烦 fán 酬 chóu 唱 chàng , , 到 dào 日 rì 诗 shī 成 chéng 几 jǐ 百 bǎi 章 zhāng 。 。
简振道判官。宋代。彭汝砺。涉汴浮淮即渡江,一春饱满看沧浪。 临溪高柳为谁绿,隔浦幽花还自香。 暖日鱼儿浮密藻,轻风燕子语危樯。 遥知景物烦酬唱,到日诗成几百章。