次 cì 皇 huáng 甫 fǔ 登 dēng 兴 xīng 化 huà 水 shuǐ 亭 tíng 韵 yùn - - 彭 péng 汝 rǔ 砺 lì
簿 bù 领 lǐng 终 zhōng 朝 cháo 困 kùn 蒸 zhēng 暑 shǔ , , 危 wēi 亭 tíng 一 yī 息 xī 得 dé 微 wēi 凉 liáng 。 。
草 cǎo 迷 mí 幽 yōu 径 jìng 回 huí 环 huán 绿 lǜ , , 花 huā 落 luò 沧 cāng 波 bō 在 zài 处 chù 香 xiāng 。 。
永 yǒng 夜 yè 鹤 hè 声 shēng 双 shuāng 唳 lì 月 yuè , , 清 qīng 秋 qiū 松 sōng 色 sè 自 zì 凌 líng 霜 shuāng 。 。
平 píng 生 shēng 爱 ài 乐 lè 澄 chéng 虚 xū 地 dì , , 一 yī 梦 mèng 迟 chí 留 liú 夜 yè 未 wèi 忘 wàng 。 。
次皇甫登兴化水亭韵。宋代。彭汝砺。簿领终朝困蒸暑,危亭一息得微凉。 草迷幽径回环绿,花落沧波在处香。 永夜鹤声双唳月,清秋松色自凌霜。 平生爱乐澄虚地,一梦迟留夜未忘。