喜 xǐ 徐 xú 景 jǐng 宗 zōng 秀 xiù 才 cái 至 zhì - - 彭 péng 汝 rǔ 砺 lì
久 jiǔ 客 kè 羁 jī 栖 qī 正 zhèng 无 wú 赖 lài , , 故 gù 人 rén 邂 xiè 逅 hòu 一 yī 相 xiāng 逢 féng 。 。
红 hóng 泥 ní 绿 lǜ 酒 jiǔ 方 fāng 沉 chén 醉 zuì , , 白 bái 雪 xuě 清 qīng 吟 yín 未 wèi 款 kuǎn 从 cóng 。 。
昏 hūn 翳 yì 忽 hū 收 shōu 尘 chén 耳 ěr 目 mù , , 欢 huān 欣 xīn 争 zhēng 入 rù 病 bìng 颜 yán 容 róng 。 。
秋 qiū 风 fēng 且 qiě 醉 zuì 江 jiāng 山 shān 碧 bì , , 莫 mò 纵 zòng 离 lí 愁 chóu 到 dào 客 kè 悰 cóng 。 。
喜徐景宗秀才至。宋代。彭汝砺。久客羁栖正无赖,故人邂逅一相逢。 红泥绿酒方沉醉,白雪清吟未款从。 昏翳忽收尘耳目,欢欣争入病颜容。 秋风且醉江山碧,莫纵离愁到客悰。