黄 huáng 讲 jiǎng 书 shū 太 tài 器 qì 见 jiàn 和 hé 五 wǔ 诗 shī 次 cì 韵 yùn 一 yī 篇 piān 奉 fèng 酬 chóu - - 喻 yù 良 liáng 能 néng
客 kè 毡 zhān 寒 hán 莫 mò 致 zhì , , 官 guān 舍 shě 总 zǒng 萧 xiāo 然 rán 。 。
睡 shuì 思 sī 茶 chá 甘 gān 外 wài , , 穷 qióng 愁 chóu 酒 jiǔ 力 lì 边 biān 。 。
未 wèi 成 chéng 投 tóu 辖 xiá 饮 yǐn , , 时 shí 作 zuò 拨 bō 书 shū 眠 mián 。 。
野 yě 鹤 hè 如 rú 双 shuāng 鬓 bìn , , 衰 shuāi 迟 chí 只 zhǐ 自 zì 怜 lián 。 。
黄讲书太器见和五诗次韵一篇奉酬。宋代。喻良能。客毡寒莫致,官舍总萧然。 睡思茶甘外,穷愁酒力边。 未成投辖饮,时作拨书眠。 野鹤如双鬓,衰迟只自怜。