次 cì 劝 quàn 农 nóng 韵 yùn - - 曾 céng 几 jǐ
典 diǎn 郡 jùn 治 zhì 中 zhōng 总 zǒng 得 děi 贤 xián , , 郊 jiāo 原 yuán 一 yī 出 chū 万 wàn 人 rén 传 chuán 。 。
山 shān 行 xíng 野 yě 渡 dù 时 shí 时 shí 雨 yǔ , , 妇 fù 饷 xiǎng 夫 fū 耕 gēng 处 chǔ 处 chù 田 tián 。 。
说 shuō 与 yǔ 老 lǎo 农 nóng 无 wú 罪 zuì 岁 suì , , 但 dàn 当 dāng 力 lì 作 zuò 有 yǒu 逢 féng 年 nián 。 。
驱 qū 儿 ér 播 bō 种 zhǒng 贫 pín 家 jiā 事 shì , , 可 kě 奈 nài 西 xī 畴 chóu 只 zhǐ 仰 yǎng 天 tiān 。 。
次劝农韵。宋代。曾几。典郡治中总得贤,郊原一出万人传。 山行野渡时时雨,妇饷夫耕处处田。 说与老农无罪岁,但当力作有逢年。 驱儿播种贫家事,可奈西畴只仰天。